Sáng nay mình có được một bài viết rất hay về chuyện khai phá 3 phần trong mỗi con người. Xin vắn tắt lại một vài điểm tâm đắc như sau, hi vọng phần nào bạn cũng thấy đồng cảm.
HIỂU VỀ PERSONA- SELF- SHADOW
-
Persona:
Mặt nạ mà bạn đem ra để hành xử với cuộc đời. Ví dụ làm CSKH thì phải tươi cười dù hôm qua cãi nhau ing ỏi với gia đình. Hay làm bác sĩ thì phải chăm chút bệnh nhân, dù cáu kỉnh tức giận.
-
Shadow:
phần xấu xí, nóng giận, cục cằn của bạn. Đây là phần mà Persona luôn cố kiềm chế, nhốt lại để ko cho nó bộc lộ ra. Kiểu như câu thần chú: không được đánh khách hàng, không được đánh sếp ý=)) Nhiều lúc bạn thật sự phải niệm thế thật, nếu không bùng nổ lên khéo chửi luôn khách rồi phải ko?
Nhiều bạn và chính mình, thường xuyên bị nhầm lẫn nghĩ bản thân đa nhân cách, hoặc thậm chí căm ghét phần “mặt nạ” vì thấy nó giả dối, kiểu muốn chửi vào mặt ai xong lại phải cười tươi, thân thiện, đôi lúc ta lại ghét shadow của mình vì quá xấu tính, sân si, cáu kỉnh…Nhưng đó không phải là sự đa nhân cách, theo thuyết của Carl Jung thì đây chỉ là biểu hiện của các phần trong con người mà thôi.
Persona và Shadow đối lập và cãi nhau, đánh nhau mỗi ngày. Biểu hiện thì quá rõ rồi
– Chán nản khi mắt thức dậy đi làm
– Ấm ức với đồng nghiệp, đối tác
Đấy là với người trưởng thành ngoài cuộc sống, nhưng với người có gia đình còn khổ hơn nếu cưới sai người
– Cố chịu đựng chồng/con/ vợ. Hoặc người chồng nổi shadow khi về nhà trút lên vợ đánh vợ, người vợ nổi shadow tại nhà thì càu nhàu, đay nghiến, chì chiết chồng con
Vì gia đình là nơi mà tâm hồn ta thấy yên tâm, nên ta dễ dàng bộc lộ shadow của mình, và chắc hẳn là điều đó gây tổn thương cho chính người quanh ta cực lớn.
Mình tin là rất nhiều người luôn tự hỏi: tại sao bố/mẹ/vợ/chồng mình ngoài đời thì thân thiện, tốt bụng bla bla về nhà thì đối xử với mình không ra gì. Những đứa trẻ thì khổ hơn, nó sợ bố, mẹ, sợ cô giáo thì sẽ đem persona để ngoan ngoãn, nghe lời đến khi phát hiện ra ngoài nó hư đốn, đánh bạn, lén trộm cắp… thì gia đình ngã ngửa với câu “con tôi ngoan lắm cơ mà”..
Đó chính là hệ quả của sự mâu thuẫn giữa Persona và Shadow (bên ngoài và bên trong)
Vậy cần làm gì để dung hòa 2 mặt này?
Chính là lắng nghe SELF. Đây là phần thứ 3 trong tâm hồn con người.
SELF là “Chính bạn” là bản chất của bạn. Là sở thích thật sự của bạn, là mơ ước, mong mỏi, bản năng của bạn. Là điều tốt đẹp nhất mà bạn luôn có trong mình, là hạt giống lương thiện mà người ta vẫn có câu “nhân chi sơ, tính bản thiện”.
Còn Persona được xây dựng khi bạn lớn lên, bố mẹ, mọi người, xã hội bảo bạn phải làm thế này, thế kia, rồi từ đó dần hình thành con người bạn lúc nào không hay. Và khi Persona đi qua xa Self, thì Shadow được sinh ra: tính xấu, sự ức chế, sự không thoả mãn…
Hiểu nôm na như này: SELF của bạn đam mê văn chương, thích bay bổng, sáng tạo -> PERSONA thì vì làm nghề tài chính vì gia đình bảo thế tốt hơn, kiếm tiền nhiều hơn, số má khô khan, văn phòng giả tạo nhàm chán-> SHADOW lớn lên, ấm ức mệt mỏi nhiều hơn, chán chường và tranh cãi với đồng nghiệp nhiều hơn…
Nghe quen chứ?
Thật ra trầm cảm cũng bắt đầu từ đây, có thể là tự tử và giết chính mình, nhưng đôi lúc Shadow quá nóng giận mà đột nhiên đi xiên người khác… Những tâm hồn phụ nữ mong manh không dám nổi phần Shadow theo kiểu đàn ông, thì họ thể hiện bằng việc tỏ ra hư hỏng, phá cách, tự làm tổn thương cơ thể và tâm hồn mình, rồi tự tử. Đàn ông nếu mạnh mẽ hơn thì họ đánh nhau lung tung, đánh vợ con, hay nếu không dám làm những việc phạm pháp thì chỉ đơn giản là “mượn rượu giải sầu” thuốc, chất kích thích… để chìm trong nó mà tạm quên đi.
LÀM SAO ĐỂ ĐƯỢC SỐNG DỄ CHỊU HƠN?
Thống nhất SELF và PERSONA. Hai em này càng khớp nhau và tiệm cận nhau bao nhiêu thì bạn càng dễ chịu và ít quằn quại tranh đấu.

– Hãy chọn một công việc mà bạn yêu. Để làm dc điều này dĩ nhiên bạn phải có năng lực để thi được trường được ngành bạn thích, apply vào công ty và công việc bạn thích. Còn nếu không đủ giỏi, thì hãy cố gắng để giỏi hơn! Không phải vì mức lương, vì địa vị, danh vọng mà chỉ vì bạn muốn làm điều mình yêu-> hãy cố gắng cho nó.
– Hãy cưới một người bạn biết là đúng, không phải do ép buộc hay xã hội đưa đẩy. Hãy yêu gia đình của mình và đừng cố gồng lên hi sinh hay trở thành một người vợ đảm, ng mẹ hiền mà hi sinh tuổi trẻ, nhan sắc xong rồi lại quay ra chì chiết chồng con vì đã hi sinh mà không có đc điều mình muốn.
– Hãy tìm về bản chất, tâm hồn của mình thật sự là ai, để lắng nghe nó nhiều hơn.
Điều này khác với việc bạn cố tình tỏ ra phá cách ngay từ đầu để chứng minh mình với mọi người. Rồi lại đau khổ vì tự hỏi tại sao tôi cô độc. Điều này mình có đề cập trong bài review phim Little women. Khi Jo cứ cố gắng để tỏ ra mạnh mẽ và không thua kém đàn ông, cũng là lúc cô gặp nhiều đau khổ và trắc trở. ( Little women: Hãy yêu chính mình, bởi thiên tính nữ )
Chúng ta luôn bị dắt mũi và lừa bởi Truyền thông hay Marketing rằng chúng ta cần, chúng ta muốn điều này, nhưng thật ra là không đâu. Bạn phải ngon hơn con khác bằng cách mặc bộ đồ kiểu này-> hãy mua đi!!! Bạn phải tỉnh táo, sảng khoái cho công việc và học hành-> mua nước tăng lực, nước có gas đi nào!!! Nghe quen chứ?
—
Tất cả những điều này, mình chỉ muốn gửi tới các cậu rằng: Lắng nghe bản thân, yêu chính mình tại sao lại quan trọng đến thế. Hãy thật sự hiểu mình.
Và lưu ý, đừng để SELF phát triển quá mạnh rồi ta lại thành SELFISH nhé.
Yêu thương bản thân, nhưng không ích kỉ.
—
Bài viết mình được truyền kiến thức và cảm hứng từ cộng đồng Stoicism for redpiller và kiến thức này là tư tưởng của Carl Jung.
Trên đây chỉ là những suy nghĩ của mình và trải nghiệm của cá nhân để cảm nhận được tư tưởng này. Không có nhiều các tài liệu khoa học để chứng minh điều minh nói là đúng hoặc sai. Nếu bạn muốn tìm hiểu hãy tra cứu những từ khoá mình in đậm nhé!