Đọc 3/4 cuốn Nghiệp tình yêu, và rất nhiều đạo lý khác để hiểu có một chân lý về chuyện : mọi thứ xảy ra đều là phóng chiếu của nội tâm, vũ trụ chỉ trao cho bạn thứ bạn xứng đáng“. Mình biết lý thuyết, nhưng bản thân mình vẫn luôn thắc mắc nhiều câu hỏi như trên, cho tới một ngày mình gặp chuyện như sau:
Mình đi về quê, trên xe ngồi cạnh bà ngoại. Bà ngoại là một người ngày xưa nói rất nhiều, cay nghiệt và đay nghiến rất rất giống mẹ mình. Nhưng mình biết cả 2 người phụ nữ này không xấu, là vì họ quá khổ sở và vất vả mà thôi. Nhưng dĩ nhiên, hiểu là một chuyện nhưng bao dung và kiên nhẫn thì là chuyện khác.
Người già họ nói rất nhiều, trên xe cứ líu lo nói lung tung 1 mình. Dĩ nhiên rồi, người già thì cô đơn, cô đơn thì mong muốn được giao tiếp. Mấy hành động nói lung tung, đi chào hỏi hàng xóm chẳng quen thân, hay cứ líu lo trên xe mãi 1 chuyện phải tầm 17-20 lần đều là vì họ cô đơn quá, họ muốn được nói chuyện.
Mình thì là một đứa trẻ, mình không bao dung được. Mình mệt, nên mình lơ mơ ngủ, trong tâm mình vẫn có chút khó chịu và mỏi mệt vì sự nói nhiều của bà.
Khi tỉnh ngủ, mình bỗng chợt nhận ra, mình đã hiểu được câu hỏi trong Nghiệp tình yêu mà bậc thiền sư giải đáp. Người hỏi có thắc mắc rằng: cô ấy là một người nghiêm túc trong các mối quan hệ, tại sao cô không thể có một mối quan hệ lâu dài, một người kiên nhẫn và bao dung với cô?Vị thiền sư trả lời, vẫn là cách thức cũ: gieo nghiệp thiện thì gặp quả tốt. Vị ấy nói với cô, nếu cô muốn không cô độc, muốn có người bầu bạn, muốn được kiên nhẫn thì dĩ nhiên cô phải đi bầu bạn với người khác, cô phải kiên nhẫn và bao dung với người khác trước tiên.
Tuy nhiên trong Nghiệp này cũng dạy, gieo hạt tốt thì cũng phải tìm đúng mảnh đất phù hợp nhất để gieo. Vì thế, người cần bâù bạn nhất, được bao dung nhất, cần sự kiên nhẫn nhất chính là người già. Vị thiền sư khuyên cô hãy vào viện dưỡng lão để làm bạn với người già ở đó.
Cô đã làm theo và ít lâu sau cô đã có một đám cưới hạnh phúc với người bạn tri kỉ.
Khi mình đọc hết câu chuyện này, trong lòng mình không nảy sinh ý niệm gì. Cho tới khi mình sực nhớ ra câu chuyện, sực nhận ra bản thân đã sai như thế nào, đối xử không đúng với những người già xung quanh mình một cách vô thức.
—–